SAU LƯNG CAPTAIN BEAR THÀNH CÔNG – LUÔN CÓ BÓNG DÁNG CỦA BẬC SINH THÀNH VĨ ĐẠI ;x

Nhìn tới nhìn lui căn biệt thự, Captain Bear chỉ muốn viết ngay 1 bài về À pa, À má – thần tượng lớn nhất trong cuộc đời Captain Bear!

Nhớ hồi Captain Bear nhỏ xíu, đi học về, À má chạy ra nói với 1 giọng rất vui: “Vô đây Mẹ cho xem cái này nè.”

Thì ra, đó chỉ đơn giản là 1 sợi dây, À pá mắc lên tường để Captain Bear treo đồ của mình. Sợi dây nhỏ xíu, trong căn phòng nhỏ xíu, dành cho cô con gái Captain Bear nhỏ xíu, nhưng đó luôn là kỷ niệm to nhất, dễ thương nhất mà mỗi khi nhớ đến, Captain Bear luôn mỉm cười vì mình may mắn có được À pa, À má thương yêu  mình như vậy.

Hay từ nhỏ đến lớn, mỗi khi đóng tiền học thêm cho Captain Bear, À má luôn để dành tiền mới, bỏ vào phong thư mới, ghi dòng chữ  thật đẹp ‘Cảm ơn Thầy / Cô’. Có lẽ À má trọng Thầy/Cô, nên giờ con gái cưng của À má mới làm Cô giáo giỏi đó. ^.^

À má hay kể chuyện: Hồi Captain Bear mới vào lớp 1, phát sổ liên lạc về, Captain Bear được hạng nhì. À pa, À má vui đến mất ngủ, vì.. mấy anh của Captain Bear trước giờ toàn bị.. mời họp phụ huynh không hà.. Giờ, tự nhiên con gái út ốm yếu lại học giỏi, nên À pa, À má hết hồn ^.^

‘Sự tích’ này ảnh hưởng đến Captain Bear nhiều lắm, vì Captain Bear nghĩ rằng mình phải luôn nỗ lực, để À pa, À má tự hào về mình.

Hay khi Captain Bear  còn nhỏ, lon ton chạy đến, cầm cây cọ, và sơn của sổ với À pá và các anh, thì À pá lấy khăn, lau tay cho Captain Bear và nói ‘tay này chỉ để viết lách thôi. Việc nặng nhọc để Ba với mấy anh làm’. ^.^

Hay hồi lúc học cấp I, hôm nào À pá cũng làm cho miếng đậu hũ dồn thịt, đem đi học, ra chơi ăn. Nhớ lại, thấy vui ghê, ra chơi, bạn bè xuống căn tin ăn bánh này nọ, Captain Bear ngồi trong lớp, nhâm nhi miếng đậu hũ dồn thịt của À pá làm.. hihi..

Hay hồi xưa, lúc còn học lớp 6, lớp 7. Trường gần nhà, nên trưa, ra chơi, chạy về nhà, À má đút cho cái bánh giò ăn, rồi ôm hôn thắm thiết, bảo đi học no là Mẹ yên tâm rồi.

Có lẽ vì lúc nhỏ Captain Bear ốm yếu nên À pa, À má thương lắm, và cũng có lẽ lúc đó, thời buổi khó khăn, cha mẹ nào cũng sợ con mình đói ^.^

À má thì chi tiêu tiết kiệm, lúc nào cũng dành dụm, tiêu xài vén khéo.  Những gì nhỏ nhặt trong nhà mà hư hao hay hết, À má có thể để từ từ mua. Nhưng mỗi khi  nhà cần khoản tiền lớn để chi cho những chuyện lớn, À má luôn có và sẵn sàng  để chi cho những chuyện đó. Nhất là phải chi cho chuyện học hành của Captain Bear.

Nhớ năm 2002, khi Captain Bear ao ước có được Kim Tự Điển, lúc đó, dù trong nhà khó khăn và Captain Bear cũng không đòi, nhưng À má vẫn dành dụm, chi ra khoản đó để mua cho Captain Bear. Giờ, À má hay nhắc đến cái Kim.Tự. Điển.7.chỉ.vàng của À má. ^.^

Sách ‘Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi’ có nói : khi mình thấy ai đó có gì hay hay, tức là mình đang học hỏi người đó, và dần mình cũng được hay giống người đó! Captain Bear thấy đúng thật. Captain Bear thành công được như vậy, là nhờ học hỏi nhiều từ À má! ^.^

Rồi có lần, Captain Bear hỏi: ‘Sao Ba đi làm lại đưa tiền hết cho Mẹ vậy? Trước khi đám cưới, Ba Mẹ có giao kèo với nhau không?’, thì À pá trả lời: ‘Không. Mình phải tin tưởng vợ mình, biết vợ mình chi tiêu tiết kiệm, dành dụm cho con cái, mới dám đưa hết chứ” ^.^

Thế là, Captain Bear cũng nối gót truyền thống đó của À pá, đi làm bao nhiêu, về đưa cho À má giữ hết. Nhớ lương dạy kèm năm 2001, tháng đầu tiên, được 250 ngàn, À má cho lại 20 ngàn đi mua ổ bánh bông lan về ăn mừng. Hay khi đi làm khách sạn New World, khách sạn Park Hyatt, thì Captain Bear cũng đưa À má giữ hết. Mỗi tuần, À má cho.. 50 ngàn đi xe buýt. Hihi.. Lúc đó, ăn uống ở khách sạn hết rồi, nên chẳng tốn gì, chỉ tốn tiền xe buýt thôi. Còn đi sinh nhật, đám cưới.. chỉ cần xin, À má cho liền. À má giống như ngân hàng của Captain Bear vậy, thích ghê..

Nhớ tháng đầu tiên lãnh lương của khách sạn Hyatt, cao gấp đôi khách sạn cũ, nên vui quá.. nghĩ đến cảnh về đưa cho À má, chắc À má vui lắm, mà… vừa nghĩ vừa vui quá.. cười đến nỗi.. đi lố trạm luôn @.@ hihi..

Mỗi lần lãnh lương, là Captain Bear vui lắm vì nghĩ mình có thể phụ giúp À pa, À má phần nào. À má đi dạy mẫu giáo, cũng vất vả lắm, cũng nhiều người ganh tị với À má . Đơn giản vì chiều chiều, À má có À pá đến đón, xách giỏ cho À má, nên người ta ganh tị cũng phải hihi…  Mỗi lần À má về kể, Captain Bear tức lắm, cứ nói À má nghỉ dạy đi, mà À má không chịu. À má tiếc quyển lương hưu!  Vậy nên Captain Bear lại càng thương À má hơn. Giờ, xây biệt thự đẹp cho À má ở.. cho ..mấy người kia.. ganh tị với À má tiếp! hihi..

Nhiều người nói Captain Bear có hiếu ^.^ (còn Captain Bear thì nghĩ mình RẤT CÓ HIẾU ^.^). Nhưng cũng có nhiều người nói Captain Bear sẽ không trưởng thành được nếu cứ mãi để À má giữ tiền. Có người suggest Captain Bear chỉ nên đưa 1 nửa, hoặc chỉ nên đưa 1 phần @.@

Cũng khó nói.. Không lẽ cứ những người đưa tiền cho Ba Mẹ là có hiếu và những người không đưa hay đưa 1 nửa là bất hiếu? Hay những người tự giữ tiền mình làm ra là trưởng thành và ngược lại là chưa trưởng thành? Cái gì cũng có khía cạnh riêng của nó. Mỗi người đều có lý do riêng của mình khi làm thế này và không làm thế kia.

Captain Bear thì thấy giống À pá: Captain Bear tin tưởng À má mà! Có người gởi tiền vào ngân hàng A, ngân hàng B, thì cũng có người tin tưởng Ngân Hàng À má chứ ^.^

Còn chuyện trưởng thành hay không thì không nhất thiết phải giữ tiền mới là người trưởng thành. Đồng ý là có nhiều người, quá dựa dẫm vào cha mẹ, không có chính kiến riêng của mình, là không tốt. Nhưng vẫn có rất nhiều trường hợp (Captain Bear là 1 ví dụ điển hình ^.^),  mình vẫn có thể hiếu thảo với À pa, À má, và vẫn có thể có chính kiến của mình, làm được việc mình yêu thích, và sống với người mình thương ^.^ Để đạt được như vậy, không phải 1 sớm 1 chiều mà được. Tất cả cần phải có thời gian, và tình thương thật sự đối với À pá, À má.

Captain Bear vẫn nghĩ: Không nhất thiết phải thoát khỏi vòng tay cha mẹ mới gọi là trưởng thành. Người có level cao, vẫn có thể vừa nhõng nhẽo với À pa, À má và với.. người yêu ^.^ mà vẫn được tự do làm những gì mình thích, và thành công trong lĩnh vực đó!

Tóm lại, nếu không có À pa, À má vĩ đại, thì sẽ không có Captain Bear của ngày hôm nay..  Đúng là: SAU LƯNG  CAPTAIN BEAR THÀNH CÔNG – LUÔN CÓ BÓNG DÁNG CỦA BẬC SINH THÀNH VĨ ĐẠI ;x

Và Captain Bear muốn nói với baby bears là:

– Có Cha Má mới có mình. Nhất định phải uống nước nhớ nguồn. Ba Mẹ là trên hết! Đừng có mới làm ra vài đồng bạc mà đã bo bo giữ riêng cho mình, không mua được cho Ba Mẹ 1 hộp café hay 1 gói trà. Đừng để ‘cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng; còn con nuôi cha mẹ thì tính tháng tính ngày’. Nhớ lời Cô: Mua được cho người yêu thanh chocolate 100 ngàn thì cũng ráng mà ghé tiệm tạp hóa mua cho Cha Má ..chai nước suối 10 ngàn với nhé! ^.^

– Tiền không phải là tất cả. Tình thương mới là tất cả! Đừng để cha mẹ mình ‘cái gì cũng có, chỉ thiếu chúng nó!’  ^.^

TRÍCH [NHẬT KÝ CAPTAIN BEAR]

VIẾT TẠI ^.^ BIỆT THỰ CAPTAIN BEAR ^.^

VÀO 1 BUỔI TRƯA ĐẸP TRỜI  NGÀY 30/1/2015

www.captainbearschool.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.